Có ai ở đó không ?
Có ai ở đó không ?
A Crazy Mind là một dự án cộng đồng viết về sức khỏe tâm lý, cảm xúc và sự trưởng thành tinh thần – nơi mà mỗi bài viết đều là tiếng nói chân thành từ những trái tim từng chao đảo giữa giông gió nội tâm. Không có một tác giả cá nhân cụ thể, cuốn sách Có ai ở đó không là tập hợp của nhiều giọng nói – nhưng lại mang chung một nhịp đập: sự trăn trở, sự thấu hiểu và khát khao được chạm đến những ai đang cảm thấy cô đơn giữa thế giới rộng lớn.
A Crazy Mind không viết để làm văn chương, họ viết để lắng nghe, để cứu rỗi, để đồng hành. Trong một xã hội ngày càng hiện đại nhưng lạc lõng, họ chọn cách quay về với những điều nguyên sơ nhất: sự kết nối giữa con người và con người – thông qua ngôn từ, sự thấu cảm và lòng dịu dàng.
Mô tả tóm tắt :
Có ai ở đó không không chỉ là tên một cuốn sách. Đó là lời thì thầm từ sâu thẳm trái tim mỗi người trong những lúc yếu lòng nhất. Cuốn sách không nói về một nhân vật cụ thể, không có tình tiết kịch tính hay hồi kết vĩ đại. Nó chỉ là những lát cắt – vụn vỡ, thô ráp, nhưng chân thực – về cảm xúc, về tuổi trẻ, về những ngày bỗng thấy mình lạc lõng giữa đám đông, và về hành trình đi tìm câu trả lời cho chính sự tồn tại của mình.
Những trang sách là những đoạn độc thoại nội tâm đầy xao động: về áp lực, về trầm cảm, về cảm giác vô nghĩa, về những mối quan hệ độc hại và cả những tia sáng le lói khi ai đó học được cách buông bỏ để tìm lại bình yên.
Tác phẩm không hứa hẹn rằng bạn sẽ hết buồn sau khi đọc. Nhưng nó thì thầm rằng: bạn không cô đơn trong nỗi buồn ấy.
Có ai ở đó không là một lời đồng vọng. Một tiếng vang nhỏ bé giữa một thế giới ồn ào, nơi mà người ta quá bận rộn để nhìn thấy nhau thật sự.
Cuốn sách không cố gắng "truyền cảm hứng", càng không cố "kéo bạn ra khỏi nỗi buồn". Nó làm một điều chân thành hơn nhiều: ở lại cùng bạn. Cùng bạn đi qua những đêm không ngủ. Cùng bạn tự hỏi vì sao mình lại thấy lạc lõng. Cùng bạn khóc. Và cùng bạn bắt đầu lại, dù chỉ là một chút mỗi ngày.
Ngôn từ trong sách mộc mạc như chính nỗi đau con người – không hoa mỹ, không khoa trương – nhưng thấm đẫm sự thấu cảm. Bởi vì nó không đến từ một người viết, mà đến từ những người đã từng bị tổn thương, từng mất phương hướng, từng hỏi đi hỏi lại một câu: “Có ai ở đó không?”
Câu hỏi ấy – trong cuốn sách – không cần được trả lời bằng lời. Nó được trả lời bằng sự hiện diện. Bằng từng trang sách nói rằng: “Tôi từng như bạn. Và tôi vẫn đang ở đây. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”
Một, hãy dừng lại khi mỏi mệt. Không phải lúc nào cũng phải tiếp tục, cũng phải mạnh mẽ, cũng phải tích cực. Có những ngày, bạn chỉ cần tồn tại là đủ.
Hai, hãy chấp nhận rằng mình có thể yếu đuối. Bạn không phải là siêu nhân. Bạn được phép cảm thấy tệ. Đó không phải thất bại, đó là nhân tính.
Ba, kết nối là điều cứu rỗi. Dù chỉ là một tin nhắn, một cái ôm, hay một cuốn sách – việc biết rằng bạn không đơn độc là điều sẽ giúp bạn vượt qua những ngày đen tối.
Bốn, lắng nghe chính mình trước khi tìm cách được người khác hiểu. Sự chữa lành bắt đầu từ bên trong. Khi bạn dừng lại và thực sự đối thoại với bản thân, bạn sẽ tìm ra con đường.
Năm, không cần phải luôn ổn. Có những ngày bạn chỉ cần thở, chỉ cần nhắm mắt và biết rằng: bạn vẫn còn đây. Vậy là đủ để tiếp tục ngày mai.
“Chúng ta đều cần một ai đó không cố sửa chữa ta, chỉ cần ở lại và lắng nghe.”
“Một vài ngày, bạn sẽ không thấy mình tiến bộ. Đó cũng không sao cả. Cứ tiếp tục tồn tại đã là đủ giỏi.”
“Không phải ai lạc lõng cũng đang tìm đường. Có người chỉ muốn đứng yên một lúc để thở.”
“Có những nỗi buồn không cần lời an ủi, chỉ cần một cái chạm dịu dàng.”
“Tôi ước có ai đó ngồi cạnh tôi, không hỏi han, không giục giã — chỉ đơn giản là ở đó.”
Link mua sách :
Gợi ý sách cùng thể loại