Cuốn theo chiều gió
Cuốn theo chiều gió
Margaret Mitchell – một cái tên đã khắc sâu trong lòng hàng triệu độc giả yêu văn học trên khắp thế giới – là một nhà văn Mỹ sinh năm 1900 tại Atlanta, Georgia. Dù sự nghiệp văn chương của bà chỉ gắn liền với một tác phẩm duy nhất, Gone with the Wind, nhưng chính tác phẩm ấy đã vươn tầm bất tử, đưa tên tuổi Margaret Mitchell sánh ngang với những cây bút vĩ đại nhất của thế kỷ XX.
Mitchell lớn lên giữa vùng đất miền Nam nước Mỹ, nơi in đậm dấu tích của cuộc Nội chiến. Những câu chuyện về chiến tranh, mất mát, về niềm kiêu hãnh và cả tàn dư của chế độ nô lệ luôn hiện hữu trong ký ức tuổi thơ của bà. Điều đó đã trở thành mạch nguồn cảm hứng để Margaret Mitchell dồn hết tâm huyết trong suốt mười năm trời để tạo nên một thiên tiểu thuyết đồ sộ – vừa là bản anh hùng ca của miền Nam suy tàn, vừa là khúc độc hành của một người phụ nữ bất khuất trong thời khắc nghiệt nhất của lịch sử.
Mô tả tóm tắt :
Cuốn theo chiều gió là một thiên trường ca về tình yêu, chiến tranh, mất mát, kiêu hãnh và lòng kiên cường. Câu chuyện lấy bối cảnh nước Mỹ thời Nội chiến và thời kỳ Tái thiết sau chiến tranh, xuyên suốt là hành trình sống và trưởng thành của Scarlett O’Hara – một cô tiểu thư miền Nam xinh đẹp, kiêu kỳ và đầy bản năng sinh tồn mãnh liệt.
Scarlett yêu cuồng si Ashley Wilkes – một quý ông hào hoa nhưng yếu mềm. Khi Ashley lấy Melanie – người con gái dịu dàng và trong sáng – Scarlett đã sống trong giằng xé, đố kị và nỗi đau âm ỉ. Trong khi đó, Rhett Butler – người đàn ông từng trải, mạnh mẽ và đầy mâu thuẫn – đã bước vào đời nàng như một cơn gió dữ, làm khuấy động tất cả.
Chiến tranh ập đến, xóa sạch những xa hoa của vùng Tara trù phú. Gia đình tan nát, xã hội đảo lộn, Scarlett từ một cô gái sống trong nhung lụa phải học cách cày ruộng, buôn bán, toan tính và thậm chí bước qua chuẩn mực đạo đức để sinh tồn và giữ lại Tara. Nhưng ngay cả khi trở nên mạnh mẽ và giàu có, Scarlett vẫn không thoát khỏi nỗi cô đơn. Tình yêu nàng luôn hướng về Ashley – thứ tình cảm hư ảo chưa từng thuộc về nàng. Và khi nàng nhận ra Rhett mới là người thật sự thấu hiểu và yêu mình thì mọi thứ đã quá muộn.
Cuốn theo chiều gió không đơn thuần là câu chuyện tình yêu tay ba đầy sóng gió. Đó là một sử thi đầy máu và nước mắt, khắc họa sâu sắc sự tàn khốc của chiến tranh và sức mạnh phi thường của con người khi phải đối mặt với nghịch cảnh.
Scarlett – người con gái có lẽ không dễ để người ta yêu ngay từ đầu – lại dần khiến độc giả ngỡ ngàng và khâm phục trước tinh thần thép, sự linh hoạt và quyết đoán trong từng bước đi. Nàng không hoàn hảo, nàng ích kỷ, thô lỗ, mù quáng vì tình yêu, nhưng cũng chính nàng là hiện thân rực rỡ nhất của lòng kiên cường, của khát vọng sống mãnh liệt.
Còn Rhett Butler – gã đàn ông luôn nửa cười nửa nghiêm – là mẫu người mà người đời không dễ chấp nhận. Hắn cười vào sự đạo mạo giả tạo, hắn khinh những điều được xem là “chuẩn mực”, nhưng chính hắn lại là người yêu Scarlett đến tột cùng, là người luôn âm thầm bảo vệ nàng ngay cả khi bị từ chối phũ phàng.
Những trang văn của Margaret Mitchell đầy tính điện ảnh, giàu hình tượng và chạm đến tận cùng cảm xúc. Bà dẫn dắt độc giả qua những bữa tiệc hào nhoáng, những bức tường Tara cháy đỏ trong lửa chiến tranh, và cả những đêm Scarlett phải nhai vỏ cây vì đói, để rồi thốt lên lời thề: “Dù có phải nói dối, ăn cắp, lừa lọc hay giết người – Chúa chứng giám – con sẽ không bao giờ đói nữa!”
Một, hãy chiến đấu bằng cả trái tim mình. Dù là trong tình yêu, cuộc sống hay chiến tranh, sự kiên cường không bao giờ đến từ lý trí đơn thuần mà từ những điều ta dám tin, dám hy sinh. Scarlett đã sống sót qua mọi biến cố bởi vì cô không bao giờ cho phép mình đầu hàng – dù trái tim cô tan nát, dù tất cả đều quay lưng, cô vẫn tự nhủ rằng mình sẽ tiếp tục sống.
Hai, đừng yêu một người chỉ vì lý tưởng hóa họ. Scarlett yêu Ashley không phải vì con người thực sự của anh, mà vì cái bóng hoàn hảo mà cô tự dựng nên trong trái tim mình. Tình yêu đó khiến cô mù quáng, khước từ thứ tình cảm chân thành đang hiện hữu. Bài học ấy vẫn luôn đúng – nhiều khi, điều khiến ta đau đớn không phải là người khác, mà là ảo tưởng ta nuôi lớn từ chính sự cố chấp của mình.
Ba, biết buông bỏ đúng lúc là một loại trưởng thành. Rhett yêu Scarlett sâu sắc, nhưng anh cũng hiểu rằng tình yêu không thể tồn tại khi chỉ có một người giữ lấy. Anh ra đi không phải vì hết yêu, mà bởi vì tình yêu ấy đã trở thành gánh nặng không thể cứu vãn. Đôi khi, yêu là lựa chọn rời xa để giữ lại phần đẹp nhất cho nhau trong ký ức.
Bốn, quá khứ dù đẹp đến đâu cũng chỉ là cái bóng. Một miền Nam huy hoàng, kiêu hãnh từng là tất cả với những người như Scarlett hay Melanie, nhưng chiến tranh đã xóa sạch tất cả. Việc níu kéo quá khứ, níu kéo những điều đã chết, chỉ khiến người ta mỏi mệt. Sự sống luôn ở phía trước, không ở phía sau.
Năm, niềm tin vào ngày mai chính là điều duy nhất không thể bị lấy mất. Khi tất cả sụp đổ, khi người yêu quay lưng, khi lòng tự tôn bị nghiền nát, Scarlett vẫn ngẩng cao đầu nói: “Ngày mai là một ngày khác.” Đó không chỉ là câu nói khép lại cuốn sách, mà là một tuyên ngôn sống: chúng ta vẫn có thể làm lại, miễn là còn niềm tin vào một ngày mới.
“Sau tất cả, ngày mai là một ngày khác.”
“Người ta phải ăn uống, phải sống, phải yêu, phải chiến đấu – dù có điều gì xảy ra chăng nữa.”
“Đôi khi tôi nghĩ mình đã mất tất cả, nhưng rồi tôi nhớ đến Tara, và tôi biết mình chưa thực sự mất gì cả.”
“Cô không yêu tôi. Cô chỉ yêu ảo ảnh về một người đàn ông mà cô chưa từng hiểu.”
“Tôi yêu cô đến mức ghét chính bản thân mình vì điều đó.”
“Cô không thể nào biết được mình mạnh mẽ đến đâu cho đến khi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc trở nên mạnh mẽ.”
Link mua sách :
Gợi ý sách cùng thể loại