Tên thật: Đinh Phương Thảo (và chồng là nhà báo Nguyễn Hoàng Mai – cả hai cùng dùng chung bút danh Phạm Lữ Ân)
Năm sinh: Không công bố cụ thể
Quê quán: Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Nghề nghiệp: Nhà báo, tác giả, nhà văn, dịch giả
Phạm Lữ Ân là bút danh chung của một đôi vợ chồng – người vợ là Đinh Phương Thảo, một nhà báo, và người chồng là Nguyễn Hoàng Mai, từng công tác tại báo Tuổi Trẻ. Họ chọn cách giấu tên thật để tập trung hoàn toàn vào thông điệp trong những trang sách. Chính vì thế, dù nổi tiếng từ rất sớm, song Phạm Lữ Ân luôn là một cái tên mang sắc thái bí ẩn nhưng đầy ám ảnh trong lòng độc giả Việt, đặc biệt là thế hệ học sinh – sinh viên giai đoạn đầu những năm 2000.
Phạm Lữ Ân khởi đầu sự nghiệp viết lách với những bài viết đăng trên chuyên mục “Cửa sổ tình yêu” và “Tuổi mới lớn” của báo Tuổi Trẻ – nơi những lời thì thầm tinh tế, dịu dàng mà sâu sắc được gửi đến trái tim non nớt đang loay hoay trước ngưỡng cửa trưởng thành. Với giọng văn thấm đẫm cảm xúc, pha chút hoài niệm, đôi khi nghiêm khắc mà vẫn thấu hiểu, những bài viết ấy đã nhanh chóng lan truyền mạnh mẽ trong cộng đồng bạn đọc trẻ.
Năm 2008, Phạm Lữ Ân cho ra mắt tập sách đầu tay Nếu biết trăm năm là hữu hạn – một tuyển tập những tản văn sâu lắng viết về cuộc sống, tình yêu, nhân sinh quan và những vết xước trong tâm hồn tuổi trẻ. Ngay khi phát hành, cuốn sách lập tức trở thành hiện tượng xuất bản, được săn đón và truyền tay nhau như một cuốn “cẩm nang sống” cho giới trẻ. Câu chữ của Phạm Lữ Ân không ồn ào, không triết lý khô khan, mà như những lời thủ thỉ của một người bạn lớn từng trải, dịu dàng chỉ lối giữa những ngổn ngang của tâm hồn đang lớn.
Thành công của Nếu biết trăm năm là hữu hạn không nằm ở chiến lược quảng bá hay những chiêu trò truyền thông, mà ở giá trị tinh thần nó đem lại: nó gợi mở, khơi dậy suy nghĩ, và khuyến khích người đọc lắng nghe chính mình. Cuốn sách không hề hô hào, mà lặng lẽ đồng hành, trở thành món quà tuổi trẻ cho biết bao tâm hồn cô đơn và đang kiếm tìm bản ngã.
Sau đó, Phạm Lữ Ân tiếp tục ra mắt những tác phẩm đáng nhớ như Thương nhau để đó (2012) và Cẩm nang sử dụng trái tim (2023). Dù xuất bản không nhiều, mỗi lần xuất hiện của Phạm Lữ Ân đều tạo nên sự mong chờ đặc biệt trong lòng người đọc. Văn chương của họ như những trang nhật ký chung của thế hệ – nơi những người trẻ từng loay hoay, từng tổn thương, từng yêu, từng bỏ lỡ – có thể tìm lại một mảnh ký ức trong veo, đau đáu và chân thật.
Không dừng lại ở tản văn, Phạm Lữ Ân còn tham gia dịch thuật, viết truyện dài, và tổ chức nhiều hoạt động gắn liền với giáo dục cảm xúc và đời sống tinh thần của thanh thiếu niên. Họ quan niệm: viết không phải để trở thành nhà văn, mà để nuôi dưỡng lòng tử tế và đối thoại với con người bên trong mỗi người.
Điểm đặc biệt trong sự nghiệp văn học của Phạm Lữ Ân là sự lựa chọn ẩn danh. Họ không tham gia các sân khấu, không phô trương trên mạng xã hội, không biến mình thành biểu tượng nổi tiếng, nhưng vẫn âm thầm chiếm trọn tình yêu thương của độc giả nhờ sự chân thành và tinh tế trong từng con chữ. Với nhiều người, Phạm Lữ Ân không chỉ là một tác giả – mà là một người bạn, một người anh, người chị, người thầy tinh thần trong những tháng năm nhiều giằng xé nhất của tuổi trẻ.
Hiện tại, Phạm Lữ Ân chưa nhận các giải thưởng văn học chính thức, tuy nhiên tác phẩm của họ đã trở thành hiện tượng văn học đại chúng và có sức ảnh hưởng sâu rộng trong cộng đồng người trẻ. Nếu biết trăm năm là hữu hạn từng nhiều lần lọt vào danh sách sách bán chạy và được tái bản liên tục qua hơn một thập kỷ.
Nếu biết trăm năm là hữu hạn (2008)
Thương nhau để đó (2012)
Cẩm nang sử dụng trái tim (2023)
Bí mật của Na (sách thiếu nhi, truyện dài)
Các bài viết trên báo Tuổi Trẻ từ thập niên 2000